Vua sư tử đã ở ngôi rất lâu năm vì ngài là người rất có năng lực lãnh đạo. Dưới thời trị vì của ngài, mọi việc được phân công rất rõ ràng, mọi thứ đều rất có trật tự, khiến người ngoài rất khó chen chân vào được.
Trong rừng, sói luôn tỏ ra không phục vua sư tử nhưng ngài không hề tỏ ra phật ý, mà còn để nó đảm nhiệm chức vụ vô cùng quan trọng là Tư lệnh quân đội. Ngược lại, cáo rất giỏi khua môi múa mép, nhưng lại không được vua trọng dụng.
Trong đại hội toàn khu rừng, vua sư tử đã tâm sự về triết lý dùng người của mình:
- Ta không bao giờ do dự sử dụng những người ta không thích lắm, nhưng lại thật sự có tài. Còn trọng dụng những kẻ chỉ biết suốt ngày nịnh nọt thì thật là một sai lầm lớn. Cũng có nghĩa là ta sẽ tìm đến những người có cá tính mạnh, không câu nệ, biết nói thẳng những điều người khác không thích. Nếu các người biết phát hiện ra những người như thế ở xung quanh mình, kiên nhẫn lắng nghe họ, thì công việc sẽ luôn suôn sẻ. Điều này cũng có thể ví như một con vịt hoang, nó có thể bị con người thuần phục. Nhưng một khi đã bị thuần phục thì nó sẽ mất đi bản tính hoang dã của mình, không bao giờ được tung cánh bay trên bầu trời xanh nữa.