Thính
giả: - Xin hỏi, có phải một người đã nhận án 10 năm tù vì tuyên bố rằng TBT
Brezhnev là 1 thằng ngu?
Phát
thanh viên: - Trên nguyên tắc, đúng là thế, nhưng đó là một bí mật quốc
gia.
Thính
giả: - Thế có đúng là một nửa thành viên Ủy ban TƯ Đảng Cộng sản Liên Xô là
những kẻ ngu?
Phát
thanh viên: - Sai, một nửa trong số họ không phải là những kẻ
ngu.
Thính
giả: - Điều gì khác biệt giữa Hiến pháp của Hoa Kỳ và Liên Xô? Cả hai đều bảo
đảm quyền tự do ngôn luận?
Phát
thanh viên: - Trên nguyên tắc, đúng là thế, chỉ có điều Hiến pháp Hoa Kỳ bảo đảm
quyền tự do sau khi ngôn luận/
Thính
giả: - Thế có phải ở Liên Xô tất cả mọi người đều bình
đẳng.
Phát
thanh viên: - Đúng vậy, nhưng có một số người bình đẳng hơn những người khác. Ai
cho rằng những người đó có sai lầm, có tội sẽ bị khép vào tội chống
đối.
Thính
giả: - Thế nào là cấm đoán và thế nào là cho phép?
Phát
thanh viên: - Ở nước Anh, cấm đoán là cấm đoán và cho phép là cho phép. Ở nước
Mỹ, mọi thứ đều được phép ngoại trừ những gì bị cấm đoán. Ở Đức mọi thứ đều bị
cấm đoán trừ những gì là được phép, ở Pháp mọi thứ đều được phép thậm chí cả khi
bị cấm đoán. Ở Liên Xô, mọi thứ đều bị cấm đoán, thậm chí cả khi được
phép.